CHỚM THU
Ngước mắt nhìn
Mùa thu xao xác nắng
Con đường xưa rợp trắng áo em qua
Gió lật tung miền kí ức thật xa
Lá vàng rơi khẽ chạm vào nỗi nhớ.
Ngước mắt nhìn
Ơi mùa thu một thuở
Ngày tựu trường còn bỡ ngỡ bước chân
Bạn bè gọi tên thoáng chút bâng khuâng
Thật lạ lùng tuổi thần tiên mười bảy.
Ngước mắt nhìn
Dòng thời gian vẫn chảy
Mùa nối mùa chút lưu luyến chờ mong
Trời trong xanh gờn gợn chút mây hồng
Thu đang tới chút nỗi lòng em đó.
MẶC KỆ MÙA THU
Để cho nỗi nhớ nhuốm màu tàn phai?
Lá vàng rơi phủ dấu hài
Nén lòng một tiếng thở dài xa xăm.
Thu. Rồi thu nữa... Mười năm...
Đường xưa lối cũ âm thầm bước chân.
Hỏi người còn chút bâng khuâng
Heo may tháng tám tần ngần ghé qua?
Thu buồn vời vợi trong ta
Nghiêng mình rót những âm ba vọng về.
Này thôi xếp lại ngu ngơ
Vàng phai lá rụng thu về mặc thu.
Lá vàng rơi phủ dấu hài
Nén lòng một tiếng thở dài xa xăm.
Thu. Rồi thu nữa... Mười năm...
Đường xưa lối cũ âm thầm bước chân.
Hỏi người còn chút bâng khuâng
Heo may tháng tám tần ngần ghé qua?
Thu buồn vời vợi trong ta
Nghiêng mình rót những âm ba vọng về.
Này thôi xếp lại ngu ngơ
Vàng phai lá rụng thu về mặc thu.